Thương nhớ ơ hờ thương nhớ ai Quên đi ác mộng những canh dài Mắt kia em có sầu lưu luyến Đừng để thuyền tình trôi lãng phai Rét mướt chiều mưa đường lũ ngập Giăng sầu trên đỉnh mộng sơn khê Em đi mưa ướt bờ vai nhỏ Áo mỏng buồn vương tuổi học trò Khói thuốc vàng phai in dấu xưa Đường về em bước dưới chiều mưa Có biết lòng anh đang rộn rã Chỉ sợ đường mưa ngập lối về Xa quá rồi em người mỗi ngả Đôi bờ cách biệt nhớ xa xăm Ngẩn ngơ trong gió lời đưa tiễn Dòng lệ chia xa bỗng nghẹn ngào Mưa như giọt lệ kẻ xa nhà Một chiều ảm đạm cuối sân ga Giọt thương không đủ đầy thương tiếc Giọt nhớ càng thêm nỗi mặn nồng Xin gọi tên nhau lần sau cuối Đường tình không hẹn ở bến mơ Mưa giăng điệp khúc sầu ai oán Hồn tình khép kín mộ trần gian../. Ngọc Dung 17/06/2016 |
Thơ >